Văn mẫu Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo cũ của em hay, chọn lọc

Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo cũ

Một cây lớn khởi đầu từ cái mầm nhỏ, cuộc đời mỗi con người không có thầy cô thì không thể trưởng thành. Thầy cô được ví như những người lái đò đưa những thế hệ học sinh cập bến tri thức thành công. Dù còn đang đi học hay đã rời xa ghế nhà trường thì chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta cũng đều có những ấn tượng, kỷ niệm riêng với thầy cô giáo chẳng thể quên được.

Để chắp bút, thổi hồn cho những cảm xúc của bạn, Blog Codon.vn mang đến bộ sưu tập những bài văn mẫu kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo cũ, kể về kỉ niệm với thầy cô hay, đặc sắc nhất. Các bạn có thể tham khảo, tìm ra ý tưởng, phương thức kể chuyện hay nhất để bắt đầu kể câu chuyện của mình.

Đề bài: Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy, cô giáo của em

Ke ve mot ki niem cua em voi thay co giao cu

Văn mẫu kể về một kỉ niệm với thầy cô giáo mà em nhớ mãi ngắn nhất

Mục lục bài viết:
  1. Bài mẫu số 1: Bài học Đầu Đời.
  2. Bài mẫu số 2: Cô giáo em!
  3. Bài mẫu số 3: Tấm lòng nhà giáo!
  4. Bài mẫu số 4: Cô giáo kính yêu của tôi.

1. Văn mẫu kể về một kỉ niệm với thầy cô giáo mà em nhớ mãi ngắn nhất, mẫu số 1: Bài học Đầu Đời

Tôi 14 tuổi. Cái tuổi này chưa phải là lớn nhưng cũng không còn bé nữa. Tôi đã đủ lớn để nhận thức được đúng - sai. Tôi đã biết khóc trước những mảnh đời bất hạnh, biết cười khi thấy người khác vui. Tôi đã biết cúi xuống nhặt mảnh chai dưới đường để bảo vệ chân mình và chân những người đi sau. Tôi cũng đã biết biết ơn những người có ơn với tôi nữa. Tất cả những điều ấy đều là do thầy đã dạy tôi.

Tôi vẫn thường được nhìn thấy thầy vào mỗi buổi sớm mai, khi mà thầy đi dạy qua nhà tôi. Tôi vẫn thường cảm thấy lòng bồi hồi nhớ lại quãng thời gian trước đây vào lúc đó ngoài ra thì lại không (!?). Hôm nay thì lại khác. Tôi nghe một đoạn quảng cáo:

"Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng

Là gì? Em biết không?

Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi"

Câu hát này. sao nó thân quen quá! Cố lục tìm những mảng kí ức bừa bộn, tôi cố tìm những gì liên quan đến câu hát đó.

A! Phải rồi! Nó đây rồi!

Thầy của tôi vẫn để nhạc chuông điện thoại là bài hát này. Thầy hay nói với chúng tôi là thầy rất thích bài hát này, nó ý nghĩa. Thầy nói, sống trên đời là phải biết giữ lại những gì tốt đẹp, quên đi những gì đáng quên. Và đặc biệt là phải biết tha thứ cho lỗi lầm của người khác. Như là để gió cuốn đi. .

Thế đấy! Thầy đã dạy chúng tôi phải sống như thế đấy! Vậy mà, bây giờ tôi mới thấm thía. Còm hồi lớp 4, cái thời điểm thầy dạy thì tôi chỉ vâng dạ cho xong chuyện.

Bạn bảo tôi kể về kỉ niệm đáng nhớ về thầy giáo ư? Nhiều lắm, không kể nổi đâu! Tôi chỉ có thể nói với bạn rằng chính thầy cũng là một kỉ niệm đáng nhớ với tôi rồi!

Tôi vẫn luôn thấy tiếc vì thời gian chúng tôi học với thầy quá ít ỏi. Đến nỗi, tôi cứ cảm thấy áy náy vì chưa làm được cho thầy điều gì cả. Thầy đã dạy dỗ 12 đứa học sinh chúng tôi rất chu đáo. Thầy dạy chúng tôi mẹo làm toán nhanh, dạy cả cách làm một bài văn thế nào cho đúng yêu cầu nữa. Thầy có hẳn một kho tàng truyện cười, tôi nghĩ thế, nên cứ lúc nào chúng tôi mệt là thầy lại kể cho chúng tôi nghe. Học với thầy, chúng tôi luôn cảm thấy dễ chịu, thoải mái.

Nhà thầy ở xa trường hơn 20 cây số, thế mà dù nắng hay mưa, thầy luôn đến lớp đúng giờ. Thầy đến, mang cho chúng tôi bao nhiêu là điều mới lạ. Thầy như cơn gió thổi vào lòng những đứa học sinh lam lũ của mình những luồng gió mới. Thầy như tia nắng ban mai thắp sáng ước mơ tôi, gieo cho chúng tôi bao nhiêu ước mơ và hoài bão.

Thầy vẫn bảo: "Nếu chỉ được một lần duy nhất đi trên con đường đầy hoa, các con sẽ chọn bông hoa nào?". Giờ thì, con đã hiểu thầy nói gì rồi, thầy ạ. Con sẽ chọn cho con "bông hoa" cơ hội nào đẹp nhất. Thầy cũng bảo thầy không có con, thế nên thầy xem chúng tôi như con của mình vậy. Thầy đối xử với tôi rất tốt. Thế nên chúng tôi vẫn cố gắng làm thầy vui, như cách những đứa con đang báo hiếu cho cha mình vậy.

Thầy trò chúng tôi đã gắn bó với nhau như thế đấy. Ấy vậy mà, sự thật thật trớ trêu. Giữa học kỳ II lớp 4, thầy phải chuyển trường. Khi nghe thầy hiệu phó nói, chúng tôi như không tin vào tai mình. Tôi còn nhớ như in cái ngày hôm ấy. Đó là thứ 2, ngày 21, tháng 2. Chúng tôi đã khóc rất nhiều. Thầy của tôi sắp phải xa chúng tôi rồi! Phải làm thế nào đây? Thầy cũng đã rơi nước mắt đấy. Thầy trò chúng tôi cứ nhìn nhau mà khóc suốt. Thầy dặn chúng tôi: "Các con ở lại nhớ nghe lời thầy giáo mới, phải chịu khó mà học hành. Cơ hội đến với người ta không nhiều, thế nên các con phải biết nắm bắt. Chúc các con sẽ thực hiện được ước mơ của mình. Thôi, chào các con ở lại, thầy đi đây! "Chúng tôi đã khóc nhiều lắm. Tôi còn ngây thơ hỏi: "Thầy đi thì bao giờ về ạ?". Tôi đã từng nghĩ, thầy giờ đã không còn là thầy của tôi nữa rồi!

Nhưng mà không phải vậy đâu, thầy vẫn mãi là thầy của chúng tôi chứ. Bây giờ, mỗi sớm mai thấy thầy, tôi vẫn không quên chào thầy. Và, thật vui, thầy vẫn nhận ra tôi, thầy còn cười với tôi nữa. Tôi cũng rất tự hào vì đến giờ tôi vẫn làm theo lời thầy dạy: Biết tôn sư trọng đạo, biết ơn người có ơn với mình. Hạnh phúc hơn là, hồi lớp 7, khi tôi viết truyện về thầy, truyện của tôi được giải ba đấy. Thầy ơi, thầy có biết không, con viết về thầy được giải ba đấy, thầy ạ !

Đã hơn 4 năm rồi nhưng tôi vẫn không quên được thầy. Có lẽ vì thầy là kỉ niệm khó quên trong lòng tôi. Tuy xa thầy rồi, nhưng những bài học thầy dạy tôi vẫn chưa quên. Thầy ơi, tuy hôm nay đã là 26/11 rồi, nhưng con vẫn nhân ngày nhà giáo Việt Nam, con chúc thầy mạnh khỏe, có một cuộc sống hạnh phúc. Đặc biệt là thành công trong sự nghiệp trồng người cao quý của mình. Và. thầy hãy chờ xem con thực hiện ước mơ của mình như thế nào, thầy nhé!

Ke lai ki niem dang nho voi thay co giao cu

Văn mẫu kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo cũ hay nhất

Lưu ý: Là người làm việc, công tác trong lĩnh vực giáo dục, giáo viên là người trực tiếp giảng dạy, lên kế hoạch các tiết học, thực hành, tổ chức kiểm tra, thi, đánh giá năng lực học tập của học sinh, sinh viên. Để hiểu rõ hơn về đặc điểm, các ngành của giáo viên, Codon.vn mời bạn tham khảo thông tin trong bài viết này từ wikipedia.org.

2. Văn mẫu Kể một kỉ niệm về thầy cô giáo lớp 5, mẫu số 2: Cô giáo em!

Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt cô sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình. Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.

Cô ăn mặc không quá cầu kỳ, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng.

Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.

Ke ve mot ki niem voi thay co giao ma em nho mai ngan nhat

Văn mẫu kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với thầy giáo hoặc cô giáo ngắn hay, tuyển chọn


Trong không khí hối hả chào mừng ngày 20-11, nhiều thế hệ học sinh sẽ ngồi nhớ về thầy cô của mình. Vô số ký ức không nói nên lời tràn về như những cơn sóng đang cuồn cuộn trên biển. Để đồng cảm, sẻ chia với những cảm xúc trong bạn, Codon.vn xin gửi tặng bạn tuyển tập những bài văn hay về Thầy Cô nhân ngày 20-11. Hãy đọc, cảm nhận và lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất về thầy cô trong mình bạn nhé.

3. Văn mẫu kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo cũ, mẫu số 3: Tấm lòng nhà giáo!

Nhắc đến thầy cô giáo cũ, trong lòng tôi dấy lên rất nhiều những kỉ niệm êm đẹp. Đó là những ngày đến trường được thầy cô chỉ bảo nhiều điều hay, nhiều bài học bổ ích. Đó là sự ân cần quan tâm của thầy cô khi tôi bị ốm,... Tuy nhiên, người cô mà tôi nhớ nhất và để lại trong tôi nhiều kỉ niệm đẹp nhất đó là cô giáo Tâm, giáo viên chủ nhiệm của tôi năm lớp 4.

Cô giáo của tôi vốn là người vô cùng nghiêm khắc. Ở trên lớp tôi và các bạn luôn luôn phải tập trung nghe giảng vì sợ bị cô phạt. Nhưng một phần cũng vì cô giảng bài rất hay nên chúng tôi không muốn bỏ lỡ chút kiến thức nào. Cô Tâm là giáo viên dạy Toán nhưng cách cô nói, cách cô giảng bài thì mượt mà như một giáo viên Văn. Giọng cô hay lắm, ngọt ngào và dịu êm. Ngay cả khi cô trách phạt, giọng nói của cô vẫn rất nhẹ nhàng. Tôi học Toán tuy không kém nhưng đôi lúc vẫn sợ sự nghiêm khắc của cô. Cô không quát tháo chúng tôi bao giờ nhưng khí chất của cô thì luôn khiến chúng tôi sợ.

Chuyển sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không có chuyện bố mẹ tôi cùng phải đi công tác 3 ngày và quyết định gửi tôi đến nhà cô. Tôi không muốn điều này một chút nào nhưng họ hàng nhà tôi không có ai ở thành phố, bố mẹ lại không yên tâm để tôi ở nhà một mình nên tôi đành chấp nhận. Khỏi phải nói tôi đã lo sợ rất nhiều. Ở nhà cô thì làm sao tôi có thể thoải mái như ở nhà mình được. Tôi nghĩ chắc cô sẽ bắt tôi học cả ngày mất. Nhưng rồi 3 ngày ấy lại trôi qua thật nhẹ nhàng và để lại trong tôi vô vàn những kỉ niệm mà cho đến giờ tôi vẫn không thể nào quên.

Khi bố mẹ dẫn tôi sang nhà cô, cô vui vẻ chào đón tôi và giới thiệu tôi với những thành viên trong gia đình cô. Nhà cô có một chị lớn hơn tôi 2 tuổi nên tôi nhanh chóng làm thân được với chị. Những ngày ở đây, tôi nhận thấy một con người khác của cô. Không giống với vẻ nghiêm nghị như khi trên lớp, cô luôn vui vẻ và cười đùa với các thành viên khác trong gia đình. Buổi sáng cô dậy thật sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng. Hôm đầu tiên tôi lạ nhà nên cũng dậy khá sớm. Con gái cô cũng vì thế mà dậy theo tôi. Ăn sáng xong cô đưa tôi đi học. Cô hỏi tôi nhiều điều và kể cho tôi nghe nhiều chuyện. Tự nhiên tôi thấy cô thật gần gũi như mẹ của mình vậy. Cô cũng bảo tôi cứ coi cô như mẹ và không có gì phải ngại khi ở nhà cô. Buổi tối, cô nói hai chị em học nhanh còn đi ngủ sớm. Vậy mà tôi cứ nghĩ một người nghiêm khắc như cô sẽ bắt con cái học đến khuya. Cô thậm chí còn không cần kiểm tra bài vở của các con. Cô chỉ hỏi một câu duy nhất là việc học có gì vất vả không. Nhờ có những lời tâm sự của con gái cô tôi mới hiểu, cô muốn quan tâm nhưng không muốn tạo áp lực. Có lẽ cũng chính vì thế mà con của cô ai cũng tự giác học.

Tôi hiểu thêm về con người cô nên không còn sợ cô như trước nữa. Tôi hiểu, vẻ mặt nghiêm nghị của cô là để chúng tôi học tập một cách nghiêm túc. Học là học, chơi là chơi. Những ngày ở nhà cô, tôi đã có thể nhiều kỉ niệm. Bây giờ tuy không học cô nữa nhưng tôi vẫn nhớ cô. Lâu lâu tôi vẫn tới thăm cô và cô trò cùng nhau ôn lại kỉ niệm cũ.

4. Văn mẫu kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với thầy giáo hoặc cô giáo, mẫu số 4: Cô giáo kính yêu của tôi.

Đại dương lớn bởi dung nạp trăm sông, con người lớn bởi rộng lòng bao dung cả những điều lầm lỗi". Đó là bài học đầu tiên tôi học được từ cô giáo của mình và cho đến tận bây giờ, những kỉ niệm yêu thương về cô giáo đầu tiên vẫn còn in đậm trong tâm trí của tôi!

Ngày ấy tôi mới vào học lớp 1. Cô giáo của tôi cao, gầy, mái tóc không mướt xanh mà lốm đốm nhiều sợi bạc, cô ăn mặc giản dị nhưng lịch thiệp, ấn tượng nhất ở cô là đôi mắt sáng,nghiêm nghị mà dịu dàng. Cái nhìn vừa yêu thương vừa như dò hỏi của cô cho đến bây giờ tôi vẫn chẳng thể nào quên.

Hôm ấy là ngày thứ 7. Mai có một chiếc bút máy mới màu trắng sọc vàng với hàng chữ "My pen" lấp lánh và những bông hoa nhỏ xíu tinh xảo ẩn nấp kín đáo mà duyên dáng ở cổ bút. Tôi nhìn cây bút một cách thèm thuồng, thầm ao ­ước được cầm nó trong tay.

Đến giờ ra chơi, tôi một mình coi lớp, không thể cưỡng lại ý thích của mình, tôi mở cặp của Mai, ngắm nghía cây bút, đặt vào chỗ cũ rồi chẳng hiểu vì sao tôi bỗng không muốn trả lại nữa. Tôi muốn được nhìn thấy nó hàng ngày, được tự mình sở hữu nó, được thấy nó trong cặp của chính mình.

Hết giờ ra chơi, các bạn chạy vào lớp, Mai lập tức mở cặp và khóc òa lên khi thấy chiếc bút đã không cánh mà bay! Cả lớp xôn xao, bạn thì lục tung sách vở, bạn lục ngăn bàn, có bạn bò cả xuống gầm bàn ngó nghiêng xem chiếc bút có bị rơi xuống đất không. Đúng lúc đó, cô giáo của chúng tôi vào lớp! Sau khi nghe bạn lớp trưởng báo cáo và nghe Mai kể chi tiết về chiếc bút: nào là nó màu gì, có chữ gì, có điểm gì đặc biệt, ai cho, để ở đâu, mất vào lúc nào. Cô yên lặng ngồi xuống ghế. Lớp trưởng nhanh nhảu đề nghị:

- Cô cho xét cặp lớp mình đi cô ạ!

Cô hình như không nghe thấy lời nó nói, chỉ chậm rãi hỏi:

- Ra chơi hôm nay ai ở lại coi lớp?

Cả lớp nhìn tôi, vài giọng nói đề nghị xét cặp của tôi, những cái nhìn dò hỏi, nghi ngờ, tôi thấy tay mình run bắn, mặt nóng ran như có trăm ngàn con kiến đang bò trên má. Cô giáo tôi nổi tiếng là nghiêm khắc nhất trường, chỉ một cái gật đầu của cô lúc này, cái cặp bé nhỏ của tôi sẽ được mở tung ra. Bạn bè sẽ thấy hết, sẽ chê cười, sẽ chẳng còn ai chơi cùng tôi nữa. Tôi sợ hãi, ân hận, xấu hổ, bẽ bàng.Tôi òa khóc, tôi muốn được xin lỗi cô và các bạn. Bỗng cô giáo của tôi yêu cầu cả lớp im lặng, cô hứa thứ hai sẽ giải quyết tiếp, giờ học lặng lẽ trôi qua...

Sáng thứ hai, sau giờ chào cờ, cô bước vào lớp,gật đầu ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nhẹ nhàng đến bên Mai và bảo:

- Hôm thứ bảy bác bảo vệ có đưa cho cô cây bút và nói rằng bác nhặt được khi đi đóng khoá cửa lớp mình, có phải là cây bút của em không?

Mai cầm cây bút, nó sung sướng nhận là của mình, cô dặn dò cả lớp phải giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận, giờ học trôi qua êm ả, nhẹ nhàng. Ra chơi hôm ấy, các bạn lại ríu rít bên tôi như muốn bù lại sự lạnh nhạt hôm trước. Chỉ riêng tôi là biết rõ cây bút thật của Mai hiện ở nơi đâu.

Sau đó vài ngày cô có gặp riêng tôi, cô không trách móc cũng không giảng giải gì nhiều. Cô nhìn tôi bằng cái nhìn bao dung và thông cảm, cô biết lỗi lầm của tôi chỉ là sự dại dột nhất thời nên đã có cách ứng xử riêng để giúp tôi không bị bạn bè khinh thường,coi rẻ.

Năm tháng qua đi, bí mật về cây bút vẫn chỉ có mình tôi và cô biết. Nhưng hôm nay, nhân ngày 20/11, tôi tự thấy mình đã đủ can đảm kể lại câu chuyện của chính mình như là một cách thể hiện lòng biết ơn và kính trọng đối với người đã dạy tôi bài học về sự bao dung và cách ứng xử tế nhị trong cuộc sống.

Giờ đây tôi đã lớn,đã biết cân nhắc đúng sai trước mỗi việc mình làm, tôi vẫn nhớ về bài học thuở thiếu thời mà cô đã dạy: Bài học về lỗi lầm và sự bao dung! Và có lẽ trong suốt cả cuộc đời mình,tôi sẽ chẳng lúc nào nguôi nỗi nhớ về cô như nhớ về MỘT CON NGƯỜI CÓ TẤM LÒNG CAO CẢ!

Trên đây là những bài văn mẫu kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy, cô giáo của em ngắn hay, giàu cảm xúc nhất mà các em học sinh nên tham khảo, tìm đọc. Thông qua những bài viết này, các em có thể lập dàn ý và viết thành bài viết văn tri ân thầy cô của mình thêm sinh động, hấp dẫn hơn.

Nằm trong chủ đề thầy cô và mái trường, viết thư gửi thầy cô giáo cũ cũng là đề văn được rất nhiều thầy cô sử dụng để kiểm tra kiến thức của học sinh. Để làm tốt đề văn dạng này, các em cần tham khảo những bức thư học sinh viết cho thầy cô giáo cũ, thư gửi thầy cô nhân ngày 20/11 hay, ý nghĩa và tìm ra phương thức, cách làm bài tốt nhất cho mình.

Bài liên quan